Chương 220: Chương 220

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Mặc Nhĩ Ngọc

4.693 chữ

17-10-2024

Mãi một lát lâu sau, lại thoải mái nói: “Đúng vậy, là tôi tự đa tình, nhất định do cô ấy không thích tôi, cho nên mới quả quyết từ chối như thế.”

Tuy nói lưu loát, mây trôi nước chảy, nhưng lòng quặn đau.

……………………………………

Sao cô ấy lại không thích mình cơ chứ?

Khi kể chuyện cười, cả lớp cười vang, cô ấy cũng cười rộ lên, sau đó âm thầm quay sang nhìn mình, mắt sáng như sao.

Về phần tại sao cậu biết chuyện này, đương nhiên bởi vì cậu cũng nhìn về phía đối phương.

Trong tiếng cười của cả lớp, bọn họ thầm nhìn nhau, ngầm hiểu ý cùng quay mặt đi.

Bọn họ ngồi cùng bàn, cô ấy thường xuyên ngẩn người nhìn cậu.

Cậu từng ngẫu nhiên nhặt được nhật ký cô đánh rơi, trên giấy tất cả đều là tên của mình.

Yêu một người, ánh mắt không thể giấu được, cậu tin rằng mình không yêu đơn phương, cho nên càng lúc càng lún sâu, nên khi bị từ chối, mới kinh ngạc đến vậy.

………………………….

Lộ Dao thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn khung ảnh trên bàn, tấm ảnh này chụp nhóm 6 người. Mọi người đều hiểu rõ sự mập mờ giữa họ, cho nên cố tình gây rối cho hai người đứng giữa.

Đây là tấm ảnh duy nhất họ chụp chung, khiến cậu ấy quý trọng vô cùng. Nhưng không hề được như ý nguyện, phần tình cảm này nhất định không có kết quả.

Cậu ấy cầm khung ảnh, giấu vào kệ sách bên cạnh, không muốn nhìn thấy nó. Đã bị người ta từ chối, mặc kệ đối phương có thích mình hay không, chẳng quan trọng nữa.

Có thể sự thật là cậu ấy đơn phương người ra, lòng càng thêm cay đắng hơn.

Nhưng đúng lúc này, trong loa truyền đến tiếng thở dài của An Như Cố: “Nhưng mà đóa đào hoa này, không vô tâm với cậu.”

Lộ Dao nắm chặt điện thoại, tim đập nhanh hơn: “Thật sao?”

“Cậu có hình của cô ấy không?”

Lộ Dao cố gắng bình tĩnh lại, bối rối lấy tấm ảnh ra: “Thực ra tôi cũng cảm nhận được cô ấy không ghét tôi… Vậy tại sao cô ấy lại từ chối tôi?”

An Như Cố nhìn cô gái yểu điệu, xinh đẹp như hoa trong ảnh, bấm tay tính toán, nhíu mày lại: “Bát tự cô ấy, Thân nhược, Tài vượng, là người hướng nội, tuy cậu là người hướng nội, nhưng cô ấy còn hơn cả cậu. Ít ra cậu còn dám thổ lộ, còn cô ấy ngay cả thổ lộ cũng không dám. Cô ấy là người đa sầu đa cảm, hành xử không quyết đoán, cho dù thích đối phương, nhưng khá tự ti, không dám biểu hiện sự ái mộ của mình ra.”

Người hữu duyên tướng mạo anh tuấn, lại còn được thủ khoa toàn tỉnh, phẩm hạnh và tính cách tốt. Dù học bất cứ đâu, đoán chừng đều trở thành người tình trong mộng của vô số cô gái. Gặp phải một người ưu tú chói mắt như vậy, cô gái kia tự ti là chuyện thường tình.

Lộ Dao ngẩn người, lòng tràn ngập vui mừng, cho nên… quả nhiên đối phương thích mình?

Cậu ấy vừa cảm thấy ngọt ngào vừa u sầu: “Cô ấy nhát gan thế ư? Vậy do tôi tỏ tình nên đã dọa cô ấy sợ?”

An Như Cố lắc đầu: “Không phải như vậy, bát tự cô ấy Đinh Hỏa nhược, Thổ Khí thịnh, Thổ có thể tiết chế Đinh Hỏa, dẫn đến Huyết Hư, cho nên bị bệnh thiếu máu.”

“Đúng vậy, sắc mặt cô ấy trắng bệch, rất yếu ớt, thường xuyên mang thuốc đi học.” Lộ Dao gật đầu, đã có suy đoán: “Chẳng lẽ do cơ thể cô ấy không tốt, cho nên từ chối tôi? Nhưng tôi không để ý đến chuyện này!”

Cậu ấy đã biết chuyện cơ thể cô ấy không tốt, nếu không, đâu có thổ lộ sớm như vậy.

Nhưng mà An Như Cố lại nói: “Chính Ấn là mẹ, Thiên Ấn là mẹ kế, bát tự cô ấy có Thiên Ấn, xuất hiện năm 4 tuổi, cô ấy có mẹ kế. Mối quan hệ giữa cô ấy và mẹ kế không tốt, có một em trai, sở dĩ cô ấy ghi danh xa như vậy, vì muốn rời xa gia đình.”

Lộ Dao bừng tỉnh đại ngộ: “Hóa ra là vậy…”

Bình thường cô ấy ăn mặc mộc mạc, họp phụ huynh không ai đến, thì ra gia đình không trọn vẹn.

Cậu ấy chợt hiểu lý do đối phương từ chối mình, đây đúng là việc cô ấy có thể làm được. Ngoài mềm trong cứng, thân cô thế cô.

[Ban đầu tôi thấy cô gái này thật kỳ quái, nhưng bây giờ mới biết, hóa ra gia đình cô ấy đáng sợ như vậy. Người nhà đối xử không tốt, nên đành phải rời xa nơi đó.]

[+1, tôi đoán do gia đình người hữu duyên chỉ tầm trung, thành tích lại tốt, nên cô gái kia không muốn cậu ấy vướng vào vòng xoáy rối loạn này. Nên đã từ chối, quả là người lương thiện.]

[Đúng vậy, cô gái thế này mà lại dính đến người nhà cực phẩm.]

[Hahaha, hay người hữu duyên quên cô gái kia đi, suy xét đến phú bà thử xem.]

[Ở bên phú bà, rút ngắn 10 năm phấn đấu.]

Nhưng Lộ Dao căn bản không đọc mấy bình luận này, từ khi biết đối phương cũng thích mình, cậu ấy cười ngờ nghệch, không phải kiểu lơ mơ như trước đó.

Cậu ấy tràn ngập vui sướng nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn đại sư.”

Sau đó cúp điện thoại, vội vàng chạy ra ngoài.

An Như Cố cầm tách trà bên cạnh lên, lẳng lặng phẩm trà, rồi nói: “Người hữu duyên này không màng danh lợi, tương lai thiên hướng trở thành nhà nghiên cứu, không quan tâm tiền tài. Mọi người không cần dùng tiền hấp dẫn cậu ấy, từ bỏ đi.”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!